Thứ Ba, 15 tháng 4, 2008

Mưa hạ - em giờ ở đâu...

Có những lúc giở lại những trang sổ tay cũ mà lại thấy những kỷ niệm hiện về. Tự nhủ: hãy gập lại, gập lại, gập lại... kẻo mình lại chẳng làm được gì mất.

Hôm qua và hôm nay

. (tặng anh MSL)

Hôm qua có nốt nhạc rơi

Ngẩn ngơ đi tìm lời hát

Đêm qua có vì sao ngơ ngác

Vỡ từ khoảng trống vầng trăng

Hôm nay có một cuộc đời

Đi tìm nơi trú ngụ

Đêm nay có một giấc ngủ

Đi tìm những giấc mơ

. bơ vơ

. khắc khoải

. chập chờn

Mưa Hạ

_____

...Một buổi trưa hè, mấy thằng trong phòng đang đang liu tiu ngủ thì có tiếng gõ cửa, những tiếng gõ rất khẽ chẳng khiến ai để ý. Cuộc sống ký túc xá khiến người ta quen với mọi thứ ồn ào, với cái chung, với nhiều người và với cả sự thô lỗ khi đạp cửa rầm rầm.

Rồi thì tôi cũng nhoài dậy ra mở cửa một cách khó chịu. Trời, một em gái. Nhưng cũng đã quen với cảnh người nhà thăm bạn, tôi hỏi "Bạn hỏi ai?". Cô gái nhẹ nhàng "Xin hỏi anh, đây có phải phòng của anh M* S** L*** không ạ ?".

Tôi giật mình, đó là tôi. Mà không phải, đó là bút danh của tôi.

Cả phòng nhớn nhác mặc quần áo và thu dọn đồ đạc vứt bừa bãi trong khi tôi nói chuyện với cô gái ở ngoài hành lang. Cũng chẳng hiểu vì sao mà buổi trưa tĩnh lặng là thế mà mấy phòng khác gần đó cũng biết được có bạn gái tới thăm, chúng nó thò cổ ra ngó, nói đế vài câu vu vơ. Còn tôi thì ngượng ngùng, nói chuyện lí nhí. Ờ, mà tôi thời đó đâu có lớn gì.

Cô nói "Em là bạn của một người quen với anh"...

Cô gái rất nói chuyện rất tự nhiên, mấy thằng sinh viên trong phòng túm lại như chưa từng nhìn thấy con gái, cũng phải thôi, đó hình như là bản tính của sinh viên cái trường khô khan này. Còn tôi thì cố lục lọi những thứ gì quen quen trong những lời nói đó. Nhưng không thể, tôi không biết được.

Cô chơi một bản nhạc bằng cây đàn ghi-ta của một thằng trong phòng. Còn tôi thì tiếc rằng mình đã không học đánh đàn như chúng nó. Cả phòng lặng im nghe bản nhạc đó, tôi không nhớ đó là bản gì cả...Tệ thật, cả thời đó và bây giờ tôi cảm thấy có cái gì tê tê chạy khắp người.

Rồi cô cũng chào tạm biệt tôi và mọi người trong phòng, tôi ngơ ngẩn nhìn theo cái bóng dáng nhỏ nhắn khuất xa dần. Mấy thằng bạn ồn ào xung quanh hỏi han tôi về cô gái, nhưng tôi thì nào biết gì ngoài thông tin "là bạn của một người quen".

Suốt mấy tuần, tôi gạn lọc những lá thư cũ và mới để mong tìm được thông tin, nhưng chẳng lá thư nào nói đến một nhân vật, một tính cách cụ thể giống như những gì cô gái ấy đã cho thấy trong buổi đến thăm phòng chúng tôi.

Tôi cũng tự hỏi mình "Có phải là yêu không nhỉ?", thật khó trả lời, nói yêu thì cũng không, nói không yêu thì cũng chẳng phải, nhưng nó len lỏi đi cùng tôi lang thang trong một thời gian dài sau đó. Có hôm tôi hỏi Đức - thằng bạn thường đồng hành với tôi trong những đêm lang thang thuê chiếu ngủ ở ga Hà Nội xem cảm giác thế nào: "Này, mày nhận xét thế nào về em bé hôm đó", nó bảo "Chịu, mày phải tự hiểu". Đúng thế, hôm ấy Đức học buổi chiều, vả lại cũng chẳng thấy nó thổ lộ gì về tình yêu, hay về người yêu nó.

Rồi cuối cùng, tôi cũng chắp mối lại được một chút về nhân vật "bạn của người bạn tôi" - đó chính là bạn tôi - những người bạn không được gặp mặt, mà chỉ qua những lá thư. Cô đã tặng tôi một bài thơ dưới cái tên Mưa Hạ mà tôi đã đưa nó nên đầu những dòng hồi ký này. Những thông tin xung quanh chỉ là: Cô đang học cấp III ở một trường nào đó thuộc Hà Nội nhưng lại phía mạn Sóc Sơn, cũng trong năm trước đó cô đạt giải cao trong cuộc thi gì đó liên quan đến đánh đàn, cô bị cận thị nặng, gia đình của cô có nhiều khó khăn...

Không dám nhớ lại nhiều, bởi vì những chuyện đó đã quá lâu mà trí nhớ thì thường hỗn độn. Những lá thư có thể khơi gợi lại ngày ấy thì đã bị đốt sạch sau những biến động của cuộc đời tôi.

Và tôi viết những dòng này cũng chẳng mong sẽ tìm lại được người con gái ấy. Và...nếu điều thần kỳ xảy ra, em đọc những dòng này và liên hệ với tôi - Tôi sẽ nói gì nhỉ?...Mà chúng ta thì đang sống trong cuộc đời thực, đời thực thì không như tiểu thuyết...

MSL (xin phép cho tôi ký tắt như vậy)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hoan nghênh sự góp ý của bạn cho blog!
- Nếu bạn không có các tài khoản để nhắn tin/bình luận bạn có thể chọn trong "Nhận xét với tư cách" với tài khoản "Ẩn danh" (Anonymous).
- Blog còn có các entry/bài viết khác mà bạn có thể xem qua, chúng được liệt kê tại entry Mục lục.

Cám ơn bạn đã đọc blog! Chúc bạn tìm được nhiều bài viết hay và hữu ích cho mình!