Những nét chữ run rẩy
Anh viết thành bài thơ
Những nét chữ run rẩy
Anh viết thành lá thư
Gió mang đi
Lời yêu thương tha thiết
"Tôi yêu em"
Đường phố lạnh lẽo đêm khuya
Thành ấm áp
Năm trăm hai tư đêm trước
Em không ngủ
Mỉm cười với gió
Đi với những hạt mưa
Ánh chớp loé vàng
Vị thần cắp cung bay trên đôi cánh nhỏ
Năm trăm hai tư đêm trước
Không gian vô nghĩa
Đêm lặng im cho tiếng nói thầm thì
.
Hôm nay
Năm trăm hai tư đêm sau
Con đường cũ cây hoe vàng rụng lá
Tiếng thở át tiếng đêm
Gió trả lại lời thì thầm đứt đoạn...
Tr Minh Linh (1996)
Cho dù điều đó đã không xảy ra, nhưng tôi vẫn đọc lại bài thơ này để viết nó vào đây. Tôi tôn trọng nó mà không sửa lại một từ nào cả - cho dù hiện tại đọc lại thấy chưa được ổn lắm.
Chuyện cổ tích kể về có hai người yêu nhau ngày trước, họ cùng học tập ở cách nhau đến 80km không gian, những lá thư đi, những lá thư lại rồi chàng trai cũng đã ngỏ lời không phải khi đối diện, mà qua những bức thư.
Rồi họ yêu nhau, cuộc sống có nhiều điều xô đẩy, tuổi trẻ có nhiều cái bất thường, và sau 524 ngày sau thì tưởng chừng tình yêu tan vỡ.
Nhưng đó là chuyện cổ tích, còn thực tế thì hai người đã yêu nhau và lấy nhau, họ cùng tuổi, cùng yêu nhau mối tình đầu...cứ như chuyện cổ tích vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Hoan nghênh sự góp ý của bạn cho blog!
- Nếu bạn không có các tài khoản để nhắn tin/bình luận bạn có thể chọn trong "Nhận xét với tư cách" với tài khoản "Ẩn danh" (Anonymous).
- Blog còn có các entry/bài viết khác mà bạn có thể xem qua, chúng được liệt kê tại entry Mục lục.
Cám ơn bạn đã đọc blog! Chúc bạn tìm được nhiều bài viết hay và hữu ích cho mình!